/* */

Chuyện cổ tích Sống và Biể





Có một lần anh đã nói em nghe
Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Với thời gian thề hẹn cũng mong manh.

              Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?
              Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí
              Không đâu em Biển chẳng hề chung thuỷ

              Dẫu Sóng bạc đầu mà vẫn mãi thủy chung.



    Anh nắm tay em bên sóng biển muôn trùng
    Nghe dã tràng kể chuyện thời xa vắng
    Dù chẳng phải tình đầu anh trong trắng
    Chỉ van em thuộc lòng chuyện cổ tích ngày xưa.
         

Yêu Xa...Blog Radio!!!



  •  
.

Yêu một người ở xa.....là bật khóc khi chạm tay vào màn hình mà không  cảm nhận được gì trong khi ở bên kia, tay anh cũng áp vào màn hình như thế...Màn hình góc cạnh, khô khan, không có tình cảm gì nên thành ra dù có tỏa nóng vì làm việc nhiều giờ, em cũng thấy nó lạnh. Chả có phép lạ nào đưa hơi ấm từ đôi bàn tay anh lan qua màn hình, truyền tới em cả...Anh bảo tay anh lạnh, thường bị lạnh lắm; nhưng nếu được nắm tay anh, em biết mình sẽ thấy ấm áp lắm lắm; và vì tay em ấm, nên nếu có thể nắm tay anh, em sẽ tặng anh thật nhiều hơi ấm từ tay em.




Yêu một người ở xa...

...là ngồi bên màn hình khóc thút thít gần 2 tiếng đồng hồ mà không nín được. Chả phải vì em buồn gì, chả phải anh chọc gì em, chỉ giản đơn là vì quá nhớ anh mà em khóc...Nỗi nhớ là sự sống của tình yêu mà...Ngồi khóc một mình trước máy tính như thế, nhưng em chả thấy tủi thân tí nào, vì bên kia màn hình, có anh đang ngồi chịu trận... Anh năn nỉ em đừng khóc, anh hỏi phải làm gì để em hết khóc bây giờ...Thấy anh xót xa, khổ sở, em cũng thấy thương nhiều lắm. Nhưng em chịu, chả biết làm sao để ngưng khóc cả. Chịu thật đấy chứ chả phải em đỏng đảnh gì đâu, ai mà ngăn cản được những giọt nước mắt rơi ra vì nhớ chứ. Mà em cũng chả muốn cản, em nhớ là em khóc, khóc nhiều là nhớ nhiều, có vậy em mới nhận ra mình yêu một chàng trai nhiều lắm...



Yêu một người ở xa...
...là mỗi ngày đi trên đường, em lại ghen tị với một cặp trường Nhân văn - An ninh nào đó cũng đi cùng đoạn đường với em... Dù chả phải là bộ đội, nhưng màu áo An ninh ít nhiều cũng gợi cho em nhớ đến màu xanh áo lính. Đến bao giờ thì em mới được khoác tay chàng lính của em đi dạo như thế nhỉ?


Yêu một người ở xa...
...là niềm tin vào tình yêu trở nên lớn gấp nhiều lần hơn với việc yêu một người ở gần, là bỏ ngoài tai mọi lời đùa vô ý, là thẳng tay dẹp bỏ những lời đồn đại...Em đặt trọn nhiềm tin vào chàng trai em yêu, bất kể là xa hay gần, là gặp mặt hay chưa. Nếu chẳng phải là do chính anh nói ra, thì những điều gây tổn thương cho tình cảm của chúng ta, em chả tin điều gì. Nhưng em, dù mạnh mẽ đến mấy thì vẫn là một con người, cũng có tâm hồn và cũng biết tổn thương như ai và một cô gái nhỏ học Nhân văn luôn mong manh rất nhiều...


Yêu một người ở xa...
...là học cách lắng nghe cả những điều mà người ta chẳng hề nói. Anh bảo chỉ thích nghe em nói thôi và thế là toàn em nói suốt. Em chẳng ở gần anh nên không thể biết cuộc sống của anh thế nào, chẳng ở bên anh để chỉ nhìn nét mặt cũng biết anh buồn vui ra sao... Sẽ thật không công bằng nếu chỉ có em nói và chỉ có em chia sẻ... Có thể con trai chả thích kể lể như con gái, nhưng nếu thật lòng muốn kể thì nhất định phải nói ra nhé. Đừng bỏ qua vì nghĩ đó là chuyện vặt vãnh chả đáng gì, với em thì nó rất quan trọng đấy. Sẽ chả có gì xấu hổ khi kể điều đó ra với em đâu, vì em là người yêu anh mà.


Yêu một người ở xa...
...là lặng yên ngồi nhìn nick nhau sáng, chỉ thế thôi cũng đủ hạnh phúc rồi. Người ngoài sẽ nghĩ 2 đứa khùng, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được giá trị của điều đó...
...là món quà em gửi phải qua một hành trình thật dài và đầy khó khăn, nhưng yêu thương cũng theo đó mà tăng lên bội phần...
...là tủi thân nhiều nhưng cũng sẽ mạnh mẽ nhiều...
...là vẫn luôn tự nhủ là phải cố gắng nhiều vì em biết ở một nơi rất xa...chàng trai của em cũng rất cố gắng...
Yêu một người ở xa... tức là yêu anh...!!!

Ngày trước mình chỉ mỉm cười, bởi bên cạnh mình luôn có một người biết làm cho mình vui mỗi lúc buồn, biết động viên mỗi lúc mình chán nản, biết yêu thương lúc mình cô độc. Và giờ đây, khoảng cách địa lý, những đêm mưa buồn, những lời mời gọi, khuyên nhủ của một vài người... khiến mình chùn bước.
Yêu xa - nỗi nhớ. Nếu buồn, con người ta sẽ đi tìm niềm vui san lấp.Và niềm vui sẽ được dung hoà bởi những khoảnh khắc buồn. Còn nỗi nhớ? biết xếp vào trạng thái vui hay buồn và bằng cách nào để vượt qua?
Yêu xa - cám dỗ. Em cứ tưởng mình là người coi thường vật chất, coi thường danh vọng, và coi thường tình yêu của những người khác. Nhưng, giờ đây, em bắt đầu quan tâm dù một chút thôi đến những điều thư thế và cảm thấy yếu lòng.
Yêu xa - những nỗi lo vô hình. Rồi mình sẽ ra sao, liệu mình có đủ can đảm để theo đuổi khi mà thời gian không chờ đợi một ai? liệu mình có đủ quan trọng để gọi tình yêu quay về, liệu nơi xa xôi ấy, liệu có còn...?
Yêu xa - cô đơn. Tối thứ bảy em thui thủi một mình, lướt hết web này đến web khác. Sáng chủ nhật, em lân la từ siêu thị đến nhà sách, từ shop thời trang đến cửa hàng văn phòng phẩm. Ngày 4 vòng đi làm và 2 vòng đi học, thèm được ngồi sau lưng ai đó, để không phải lái xe, để đỡ lạnh.
Yêu xa - 1001 triệu điều không và khó nói . Đây có phải là những lời tự thú, là mặt vô cùng xấu trong con người em mà anh và cả những người khác không hề nghĩ tới? Em cũng xa lạ với chính bản thân mình. Nhưng em thấy vui vì nhận ra rằng mình cũng thật đời thường, cũng tham lam sân si như bao chúng sanh khác dưới cõi niết bàn.
Yêu xa - sẽ khó mà đi qua những điều đó một cách dễ dàng. Ngày ngày, em vẫn bị nỗi nhớ dày vò, vẫn bị bủa vây bởi những cám dỗ và ngập chìm trong lo âu, buồn chán. Nhưng đêm nay, trong giấc mơ em, miền ký ức ngọt ngào sẽ lại quay về. Nơi ấy, phép tính cộng trừ, so sánh thường nhật sẽ ra đi - chỉ những yêu thương, niềm tin là ở lại. (theo email:behai2001)



NGUỜI ĐÀN BÀ TẦM THƯỜNG CẦN NHIỀU NHAN SẮC............... BỠI VÌ CHỈ CÓ NHỮNG THẰNG ĐÀN ÔNG TẦM THƯỜNG MỚI YÊU BẰNG MẮT NHIỀU HƠN LÀ TRÁI TIM